Chinese – English – German – Romanian – Spanish – Vietnamese
Thật là tai hại cứ mỗi khi chúng ta nhìn thấy cái nhãn mác “nhà thờ” (hay “hội thánh”) bất kỳ nào và tự động cho rằng đó là Hội Thánh của Chúa. Sa-tan đến để cướp, giết, hủy diệt, lừa dối, và làm ra sản phẩm dỏm, và anh ta không gắn bó với ai khác hơn ngoài thân thể của mình, đó là hội thánh giả mạo. Nhưng các cửa địa ngục sẽ không thắng được Hội Thánh chân chính, là Thân Thể của Chúa Jesus Christ.
“Hội Thánh” có nghĩa là “những người được kêu gọi ra.”
Chỉ có hai hội thánh trong thế gian này – Hội Thánh chân thật và hội thánh (hay nhà thờ) giả mạo nhưng phô bày ra như là hội thánh thật. Một là Đền Thờ của Đức Chúa Trời (Ê-phê-sô 2:21-22), còn cái kia là hội của Sa-tan (Khải Huyền 2:9). Có hàng ngàn tổ chức, mỗi một tổ chức đều phô diễn như thể họ là Hội Thánh thật của Chúa và những “nhà thờ” này mang những cái tên thật báng bổ. Nhưng chỉ có thể có duy nhất một Hội Thánh chân thật. Hội Thánh ấy ở đâu? Chúng ta có thể mô tả được không? Chúng ta có biết không? Chúng ta phải biết điều này. Và khi chúng ta có thể nhận ra Hội Thánh chân thật, chúng ta cũng sẽ biết được cái nào là giả mạo.
“Hội Thánh” có nghĩa là “những người được kêu gọi ra”: Từ gốc Hy Lạp là “ek” có nghĩa là “ra bên ngoài” hoặc “đến từ” và “kaleo,” có nghĩa là “kêu gọi”. Vậy Hội Thánh có nghĩa là một nhóm người được gọi ra. Nhưng họ được gọi ra bởi ai? Bởi Đức Chúa Trời.
“Nếu Cha, là Đấng đã sai Ta, không kéo đến, thì không ai có thể đến với Ta, và Ta sẽ làm cho người ấy sống lại trong ngày cuối cùng.” (Giăng 6:44 RVV11)
Họ được kêu gọi ra khỏi những điều gì? Họ được gọi ra khỏi:
Công việc của sự tối tăm:
“Trước kia anh em là bóng tối, nhưng bây giờ trong Chúa, anh em là ánh sáng. Hãy bước đi như các con của ánh sáng (vì trái quả của ánh sáng là mọi điều nhân từ, công chính và chân thật). Hãy xét xem điều gì đẹp lòng Chúa. Đừng tham dự vào những công việc vô ích của bóng tối, tốt hơn nên quở trách chúng.” (Ê-phê-sô 5:8-11 RVV11)
“Ngài đã giải thoát chúng ta khỏi quyền lực của bóng tối, và đem chúng ta vào vương quốc của Con yêu dấu Ngài.” (Cô-lô-se 1:13 RVV11)
“Nhưng anh em là dòng giống được tuyển chọn, là chức tế lễ hoàng gia, là dân tộc thánh, là dân thuộc riêng về Đức Chúa Trời, để anh em rao truyền công đức vĩ đại của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đưa vào vùng ánh sáng diệu kỳ của Ngài.” (1 Phi-e-rơ 2:9 RVV11)
Cả thế gian chìm đắm trong sự gian ác:
“Chớ yêu thế gian, cùng những gì trong thế gian. Nếu ai yêu thế gian, thì sự kính yêu Đức Chúa Cha không ở trong người ấy. Vì mọi sự trong thế gian, như dục vọng của xác thịt, ham muốn của mắt, và sự kiêu ngạo về cuộc sống, đều không đến từ Đức Chúa Cha, nhưng đến từ thế gian.” (1 Giăng 2:15-16 RVV11)
“Chúng ta biết mình thuộc về Đức Chúa Trời, còn cả thế gian đều ở dưới quyền ma quỉ.” (1 Giăng 5:19 RVV11)
Liên minh với kẻ chẳng tin:
“Chớ mang ách chung với những kẻ chẳng tin. Vì công chính và gian ác có kết hợp nhau được chăng? Ánh sáng và bóng tối có dung hòa nhau được chăng? Đấng Christ và Bê-li-an có thể hòa hợp được chăng? Hay người tin có phần gì chung với người không tin chăng? Có thể nào hòa hợp đền thờ của Đức Chúa Trời với các thần tượng không? Vì chúng ta là đền thờ của Đức Chúa Trời hằng sống, như chính Đức Chúa Trời đã phán: “Ta sẽ sống trong họ và đi lại giữa họ; Ta sẽ làm Đức Chúa Trời của họ, và họ sẽ làm dân Ta.” Vì vậy, Chúa phán: “Hãy ra khỏi giữa chúng nó, hãy phân rẽ khỏi chúng nó, đừng đá động đến đồ ô uế, thì Ta sẽ tiếp nhận các ngươi. Ta sẽ làm Cha các ngươi, Các ngươi sẽ làm con trai, con gái Ta, Chúa Toàn Năng phán vậy.” (2 Cô-rinh-tô 6:14-18 RVV11)
Sự Bí Ẩn, Ba-By-Lôn Vĩ Đại:
“Rồi tôi nghe một tiếng khác đến từ trời, bảo rằng: ‘‘Hỡi dân Ta, hãy ra khỏi Ba-by-lôn! Kẻo các con tham gia vào tội lỗi của nó, và cùng chịu chung tai họa với nó chăng.” (Khải Huyền 18:4 RVV11)
Các người thánh không sống bởi đức tin áp đặt, nhưng bởi hiện thực; không bởi tôn giáo, nhưng bởi lẽ thật.
Sự Bí Ẩn là ai? Là người nữ tà dâm, là tôn giáo sai lạc mà lại phô diễn ra như thể là Cô Dâu Đấng Christ, Hội Thánh chân chính của Chúa. Sự Bí Ẩn là nhà thờ giả mạo, là cô dâu của Sa-tan, là hội của nó. Đức Chúa Trời gọi tất cả những ai sẽ bước theo Ngài đi ra khỏi chốn ô uế đó.
Hội Thánh chân thật chính là các thánh đồ của Chúa. Họ không phải là những con người phi thường hay là do kết quả của các công việc tôn giáo to tát mà có. Họ không phải là những người được “phong thánh” bởi Giáo Hội Công Giáo. Họ không phải là những người mà thi thể sau khi bị đào lên khỏi mộ khoảng một thế kỷ sau mà không có sự phân hủy vật lý giống như những người bình thường khác. Họ không phải là những người được chứng minh là “thánh đồ” bởi vì có dấu kỳ hay phép lạ xảy ra sau cái chết vật lý của họ.
Các thánh đồ của Thiên Chúa chỉ đơn giản là người tin chân thật trong Chúa Jesus Christ, là những người đã ăn năn tội lỗi mình và vâng phục Ngài là Chúa họ trong suốt cuộc đời họ. Các thánh đồ là những người không sống cho mình, nhưng sống cho Ngài, nếu họ đang bước đi trong sự dẫn dắt của Thánh Linh. Họ không sống theo một đức tin áp đặt (được làm cho tin; được thuyết phục để có niềm tin), nhưng họ sống bởi hiện thực (những kinh nghiệm thực tế thuộc linh trong Chúa xảy đến với mỗi cá nhân họ); họ không dựa trên tôn giáo nào, nhưng dựa trên kinh nghiệm cá nhân trong Chúa. Hiện thực là tất cả những gì về Hội Thánh chân chính.
Các thánh đồ của Chúa không thuộc về thế gian này, mặc dù họ ở trong đó. Họ không bước theo các lý luận của xác thịt, và họ không bị tác động bởi cùng một điều mà những người không tin bị tác động. Thánh đồ là những người bình thường, họ là những người đã được tiếp xúc và tương giao với Chúa Jesus Christ, dưới sự tể trị của Ngài. Họ công xưng đức tin trong Ngài trước mọi người, và trước thế gian. Họ đã được nhận Thánh Linh Ngài và đang dần được hình thành theo hình ảnh Ngài, trong khi Chúa càng ngày càng thể hiện rõ về chính mình Ngài qua họ, có thể bằng bất kỳ cách nào theo ý của Ngài; đa phần họ không nhận biết được, và thế gian cũng không thể nhận ra.
Không có vấn đề đảng phái đối với con dân Chúa, nếu họ bước đi trong Ánh Sáng vì Ngài là Ánh Sáng.
Các thánh đồ là con trai và con gái của Đức Chúa Trời. Sự sống của họ được ẩn giấu trong Đấng Christ, và sự việc này không hề được quảng cáo ra cho thế gian bởi Chúa hay bởi con người. Bất kỳ sự quảng cáo nào mang Danh Chúa là đồ giả mạo – đó là một động thái nhằm thúc đẩy những lợi ích vị kỷ cho loài người và tổ chức của họ nhưng lại gắn mác trong Danh Chúa. Các thánh đồ thờ phượng Chúa Jesus Christ bằng tâm linh và bằng lẽ thật, không phô trương và không cần phải theo một nghi lễ trịnh trọng. Họ không “đi nhà thờ” (hay “đi nhóm ở hội thánh”), bởi vì họ là Hội Thánh – Thân Thể Đấng Christ – 24 giờ mỗi ngày. Các thánh đồ vâng phục Chúa, họ không chỉ là những người chỉ biết lấy tai để nghe mà làm đủ, mà họ còn là những người thực hiện theo Lời Ngài dạy, và làm theo những gì Ngài yêu cầu ở họ.
Đã là thánh đồ của Chúa thì họ sẽ có tình yêu thương đối với nhau một cách tự nhiên, điều này đến từ bản chất mới của họ trong Chúa. Đây không phải là tình yêu của thế gian, một cách lãng mạn, xã hội, hay thuộc về xác thịt nhưng là tình yêu thương đến từ sự sống được truyền tải bởi Đầu của Hội Thánh (Đấng Christ). Chúa Jesus nói: “Nếu các con yêu thương nhau, thì bởi đó, mọi người sẽ nhận biết các con là môn đồ Ta” (Giăng 13:35 RVV11). Không có vấn đề đảng phái đối với con dân Chúa, nếu họ bước đi trong Ánh Sáng vì Ngài là Ánh Sáng.
Chúa Jesus cầu nguyện, “Vương quốc Cha được đến, Ý Cha được nên, ở đất như ở trời!” Nếu không có đảng phái ở trên Thiên Đàng, chúng ta cũng không nên ủng hộ hoặc dự phần ở trên đất, và chúng ta sẽ không làm điều đó nếu chúng ta thuộc về Chúa, là những người thờ phượng Ngài bằng tâm linh và lẽ thật. Nhưng Ngài là Đấng hành động, và Ngài sẽ gọi ra, thanh tẩy, và thánh hóa tất cả những ai là người của Ngài. Những người thuộc về Ngài sẽ tương giao (thông công) cùng với nhau; họ sẽ khích lệ, khuyên nhủ, sửa dạy, quở trách, khiển trách, cầu nguyện thay, và làm việc cùng với nhau, do sự chỉ đạo bởi Đầu của Hội Thánh (Thân Thể Đấng Christ) mà họ là các thành viên gắn kết chặt chẽ với nhau.
Từ ban đầu, có nhiều người thánh đã sa ngã và trở thành con mồi cho sự dối trá; Họ đã thực hành và phát triển nên một tôn giáo mang Danh Chúa Jesus Christ như thể họ thật sự thờ phượng Ngài. Kết quả là họ đã phải gánh chịu những hậu quả không kể xiết: những tai ương, bệnh dịch và cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời. Hành động đạo đức giả của họ đã luôn phải trả giá. Nhiều thánh đồ (con dân Chúa) đã chết trong tội lỗi mình, như trong thời Nô-ê khi rất nhiều người trong họ đã chọn người thế gian để đi đến hôn nhân, mặc dù họ đã bị cấm đoán không được trộn lẫn với thế gian cũng như họ đã được dạy dỗ phải luôn giữ sự biệt riêng.
Hội Thánh Chúa không cần có bảng hiệu hay giấy phép đăng ký hoạt động trên đất.
Vâng, một số thánh đồ đã bị hư mất vì tội lỗi họ – sự ngang ngạnh, sự gian ác, và ích kỷ. Giáo lý trong giới “Cơ Đốc” dạy rằng những điều như vậy không thể xảy ra, rằng thánh đồ là người mãi mãi được cứu, thánh đồ không thể sa ngã, hoặc nếu anh ta có sa ngã, anh ta sẽ không mãi ở trong tình trạng sa ngã, bởi vì anh đã có sự bảo đảm vĩnh cữu trong cõi đời đời. Người tôn giáo thường dùng các trích đoạn Kinh Thánh có chọn lọc để hỗ trợ cho lập luận của mình; đôi khi nó rất có sức thuyết phục, nhưng họ chỉ đánh lừa bản thân và lừa được những kẻ yêu thích sự gian ác và thích sống trong tội mà thôi. Họ không thể đánh lừa các môn đồ chân thành của Chúa.
Điều này là sự thật và cũng đã đến lúc cần chấm dứt tất cả các cuộc tranh luận rằng liệu một thánh đồ có thể bị hư mất hay không: Nếu một người tin và vâng lời Chúa, người đó sẽ không sa ngã hoặc bị hư mất. Chỉ những kẻ bội nghịch mới hay khiêu khích Đức Chúa Trời; chỉ những kẻ giả mạo và đạo đức giả mới cố tình phạm tội, vì nghĩ rằng họ có thể trốn thoát khỏi những gì (tội lỗi) mà họ gây ra. Nhưng sự cứu rỗi chỉ được bảo đảm trong sự vâng lời; khi ở trong sự bội nghịch người đó không thể nào phù hợp cho Vương Quốc Đức Chúa Trời – và sự hủy diệt là điều chắc chắn được đảm bảo.
Hội Thánh của Chúa không có bảng hiệu (biểu ngữ) thuộc thế gian hoặc được chính phủ hợp pháp hoá bằng giấy phép đăng ký hoạt động. Mặc dù được hình thành bởi yếu tố con người, Hội Thánh lại không do con người điều hành. Hãy thử tưởng tượng, Thân Thể thuộc linh của Chúa Jesus được hình thành bởi con người xác thịt, bởi tội nhân; Thân Thể của Đấng Tạo Hóa mà được hình thành bởi những tạo vật của Ngài ư! Còn điều gì có thể vô lý hơn điều này không?
Chúa Jesus Christ không cần phải có giấy phép bởi tội nhân để hoạt động trên trái đất của Ngài, để Ngài có thể cứu những tội nhân này và xác chứng về Ngài với họ. Đức Chúa Trời có cần sự cho phép của tạo vật Ngài để Ngài có thể thực hiện các kế hoạch Ngài, trong khi những tạo vật này không thể cứu chuộc chính mình, và hoàn toàn chống nghịch Thiên Chúa, theo như lời Kinh Thánh dạy, và cũng vì nguyên nhân này mà họ cần một Cứu Chúa? Kể từ khi nào mà Thiên Đàng cần sự cho phép của loài người để phát ngôn và sống trong lẽ thật? Một lần nữa, tôi thấy thật là vô lý!
Hãy tưởng tượng người phụ nữ góa chồng trong câu chuyện Kinh Thánh muốn có được giấy biên nhận từ thầy tế lễ Nhà Hội để được miễn giảm thuế!
Chẳng phải lẽ thật và sự công chính là trách nhiệm của tất cả con dân Chúa mọi lúc mọi nơi hay sao, chứ không phải đơn thuần là họ chỉ làm điều công chính khi được phép của người khác, đúng không? Bằng cách này, Thân Thể Đấng Christ cai trị trên trái đất và không phụ thuộc vào sự thụ phong của con người, mặc dù các thành viên của Thân Thể Đấng Christ luôn tuân theo pháp luật của thế giới này khi pháp luật đó không mâu thuẫn hay chống nghịch các điều luật của Đức Chúa Trời hay ý muốn Ngài.
Hãy để tôi nói với bạn điều này: Bất kỳ cơ cấu, tổ chức nào có một cái tên, một giấy phép hoạt động từ chính phủ (bất kỳ chính phủ nào trên đất), có tòa nhà thờ phượng bắt mắt, và có thuê mướn dàn nhân viên phục vụ theo yêu cầu của các lãnh đạo, (có nghĩa là các linh mục, mục sư, nhà truyền giảng, giáo sư, tryền đạo làm việc như nhân viên hưởng lương cố định hàng tháng), có trang phục tôn giáo thuộc bất cứ loại nào, có hội cầu [nguyện] thay, và có hàng loạt các dịch vụ nhà thờ (lớp học Kinh Thánh ngày chủ nhật, các hoạt động theo nhóm tuổi khác nhau, v..v..) được liệt kê trên những tờ giấy chương trình hoặc trên trang web của họ. Các dịch vụ thường diễn ra vào ngày chủ nhật hoặc các ngày khác trong tuần, và người ta thường chưng diện, mặc những bộ quần áo đẹp nhất có thể khi đi tham dự; cũng có nhiều loại “chức vụ” khác với nhiều hoạt động náo nhiệt chuyên phục vụ thiếu nhi, thiếu niên, thanh niên, trường đại học, sự nghiệp, phụ nữ, các khu ổ chuột, hoặc bất kỳ sự tập trung vào người nghèo nào khác. Xin thưa rằng cơ cấu đó hay tổ chức đó không phải là Hội Thánh của Chúa.
“Nhưng chúng tôi đăng ký với chính phủ, không phải vì chúng tôi cảm thấy chúng tôi cần phải có sự cho phép đó, nhưng để chúng tôi có thể được khấu trừ thuế cho phần mười và các sự dâng hiến bằng tiền” bạn có thể nói vậy.
Ồ, điều đó thật là tuyệt vời! Hãy tưởng tượng người góa phụ trong Thánh Kinh dâng đồng tiền là tài sản lớn nhất của mình và yêu cầu phải có giấy biên nhận từ thầy tế lễ trong Đền Thờ để cả bà và thầy tế lễ sẽ nhận được một ưu đãi thuế từ chính phủ La Mã! Hãy tưởng tượng các tín đồ trong sách Công Vụ đã bán tất cả tài sản của họ vì lợi ích Hội Thánh, và muốn có giấy biên nhận từ các sứ đồ và những người cao tuổi để họ có thể trình lên Hê-rốt khi kê khai tài chính!
Hãy tưởng tượng Chúa Jesus nói với Phi-e-rơ rằng: “Trước khi con bắt đầu rao giảng Tin Lành, hãy chắc chắn là con cần đăng ký với chính phủ để con có thể đưa ra biên lai khấu trừ thuế. Nếu không, Đức Chúa Trời sẽ không thể ban phước cho con dư dật về tài chính, và một số người trong hội chúng sẽ không dâng hiến nhiều được.”
Chẳng phải là các chính quyền trong suốt chiều dài lịch sử đã bắt bớ thánh đồ của Thiên Chúa cho đến chết hay sao?
Bạn có thể nói, “Chúng tôi cần có giấy phép chỉ vì chính phủ đang cố gắng để bảo vệ xã hội khỏi những nhóm tà giáo và giáo sư giả. Điều đó không phải là một điều xấu. Thực tế là chúng tôi được cấp giấy phép hoạt động cho thấy chúng tôi là hợp pháp.”
Thực sự vậy chăng? Chẳng lẽ bạn không nhận thức được rằng các nhà thờ sai lạc một cách trắng trợn thường được hình thành dưới chiêu bài tôn giáo, được cấp phép bởi các chính phủ ở Canada, Hoa Kỳ và trên toàn thế giới? Thậm chí kẻ tôn thờ Sa-tan cũng có thể được cấp phép dưới danh nghĩa của sự tự do tôn giáo.
Tôi khẳng định với bạn, nhận được một giấy phép từ chính phủ không phải là một dấu hiệu của sự chính đáng hay hợp pháp trước Thiên Chúa, nhưng là điều rất ngược lại nữa kìa. Nếu thế giới sẵn sàng cấp giấy phép, thì thế giới sẽ chấp nhận những tổ chức có giấy phép. Nhưng Chúa Jesus phán rằng những môn đồ thật của Ngài sẽ bị ghét bỏ và bắt bớ bởi thế gian.
Chẳng phải là Phật giáo, Hồi giáo, Baha’i, và nhiều tổ chức khác đã đăng ký với chính phủ như là các tổ chức tôn giáo hợp pháp hay sao, tuy nhiên quý vị sẽ nói rằng họ bị lừa dối và họ đang lừa dối người khác? Nhưng xét trên một số khía cạnh, chẳng phải là quý vị cũng như họ sao, nếu quý vị là thành viên của một tổ chức tôn giáo có đăng ký giấy phép với chính phủ?
Chẳng phải là chính quyền trong suốt chiều dài lịch sử tôn giáo đã bắt bớ các thánh đồ của Thiên Chúa, là Hội Thánh chân chính, cho đến chết, có khi họ giết mổ cả thành phố để nhằm tiêu diệt các mối đe dọa có thể ảnh hưởng đến sự thống trị và quyền hạn của họ? Tôi nói với bạn rằng, người thổi sáo sẽ yêu cầu thanh toán, và bạn sẽ không được miễn cho, ngay cả với con hay cháu bạn cũng sẽ không có sự khác biệt. Bạn có tin tôi không?
Hội Thánh chân thật là một thực thể sống.
Để biết thêm dấu hiệu rằng một nhóm, tôn giáo, hoặc tổ chức có là một phần của nhà thờ sai lạc, thiếu tính hợp pháp trước Thiên Chúa, xin hãy đọc The True Marks of a Cult.
Hội Thánh của Chúa có thể được nhận thấy, nhưng lại không nhìn thấy được. Các thành viên là thật, nhưng người ta sẽ không tìm thấy họ trong một tổ chức chính thức nào. Khi họ gặp nhau, họ sẽ không bàn luận về công việc của các dịch vụ nhà thờ từ tay họ. Sẽ có sự cầu nguyện, cuộc thảo luận liên quan đến các vấn đề tâm linh, cũng như các vấn đề khác trong cuộc sống thường nhật, đôi khi có sự giảng giải lời Kinh Thánh, sự vận hành của các ân tứ thuộc linh, một vài bài hát ca ngợi Chúa, và sau đó là sự học hỏi, vấn đáp với anh em lâu năm trong Chúa. Các hoạt động nêu trên có thể khác nhau tùy mỗi buổi gặp gỡ.
Chính Đức Chúa Trời là Đấng dẫn dắt và chỉ đạo; Đấng chăn chiên đưa ra quyết định và bầy chiên bước theo. Phần lớn thời gian, dù họ không gặp mặt nhau, nhưng mỗi một thành viên trong họ góp phần hình thành nên Thân Thể Đấng Christ về thuộc linh, ở khắp mọi nơi mà họ hiện diện, trong tất cả những gì họ làm, cùng với nhau hoặc cá nhân, Ngài luôn luôn ở cùng họ và trong họ. Hội Thánh thật là một thực thể sống.
Hầu như không có nhiều thánh đồ (người tin chân thật) như người ta lầm tưởng. Đã không có nhiều thánh đồ trong thời Nô-ê, trong thời Áp-ra-ham, hay bất kỳ thời nào khác; cũng vậy sẽ không có nhiều người thánh trong thời nay. Có một con số rất lớn lên đến hàng tỉ những con người tuyên xưng đức tin trong Đấng Christ, nhưng chỉ một số ít, rất là ít trong con số ấy là môn đồ thật.
Một số người tin đang sống trong tội lỗi, và thật khó để một người bình thường có thể nhận biết họ là những tín đồ chân thật hay anh em giả mạo. Dù muốn hay không, những người tin sống trong tội này vô hình chung đã trở thành anh em giả mạo, tuy nhiên bởi nhờ ân điển của Thiên Chúa và theo kế hoạch Ngài họ được giải thoát và được Ngài lựa chọn. Họ có thể ở trong hệ thống tà dâm trong một thời gian, nhưng cuối cùng họ sẽ đi ra trong sự vâng phục Chúa, nếu không họ sẽ bị hư mất. Những người được gọi ra sẽ gặp mâu thuẫn với con cái của bóng tối ở nhiều mức độ khác nhau, tùy thuộc vào việc họ đã đáp lời kêu gọi của Đức Chúa Trời như thế nào.
Có rất nhiều trường hợp trong Thánh Kinh cho ta thấy các thánh đồ của Chúa trải qua nhiều khoảng thời gian ở một mình.
Những người thuộc về Chúa và bước đi trong Ngài không có biểu ngữ trần gian, không có giấy phép hợp pháp, và không làm theo ý chí của con người. Các thánh đồ không được báp tem vào Thân Thể Đấng Christ bằng nước, nhưng bằng Thánh Linh (1 Cô-rinh-tô 12:13). Hội Thánh chân thật là huyền nhiệm – được hình thành bởi các thánh đồ hiện ở đây trên đất này và những người thánh đã rời thế gian đắc thắng trong Đấng Christ. Mặc dù Hội Thánh được hình thành bởi các thành viên bằng xương bằng thịt, nhưng lại không được thừa nhận bởi con người xác thịt. Hội Thánh là Đền Thờ sống của Đức Chúa Trời, được xây dựng không bởi bàn tay con người.
Thành viên Hội Thánh hay các thánh đồ có thể ở một mình trong một thời gian. Họ có thể không biết rằng còn có những người khác nữa. Nhà tiên tri Ê-li đã từng nghĩ rằng ông là người duy nhất, sau đó Chúa báo với ông rằng Ngài đã dành riêng cho Ngài 7.000 người khác mà đầu gối họ đã không quỳ trước Ba-anh, thần của người ngoại và miệng họ đã không hôn vị thần hư không này.
Có rất nhiều trường hợp các thánh của Đức Chúa Trời hành động một mình trong nhiều giai đoạn thời gian, chẳng hạn như Nô-ê, Áp-ra-ham, Y-sác, Gia-cốp, Giô-sép, nhiều nhà tiên tri, Giăng, và những người khác. Không có gì là lạ khi một thánh đồ hành động một mình (miễn là người đó không biệt lập với Chúa hay các thánh đồ khác).
Có một sự dạy dỗ trong hội thánh sai lạc rằng người tin không nên ở một mình, vì người đó sẽ dễ bị sa vào bẫy của Sa-tan như con chiên lạc đàn. Trong khi sự thật là hoàn toàn ngược lại. Nếu một người tin chân thật cứ tiếp tục ở trong hệ thống của bất kỳ nhà thờ có tổ chức nào, người đó sẽ chết, bởi vì tổ chức đó là một trong hàng ngàn nhà thờ bắt chước Thân Thể Đấng Christ; cơn thịnh nộ của Thiên Chúa luôn ở trên các tổ chức này, và sự thịnh nộ đó sẽ được đổ ra cho đến khi họ bị hủy diệt.
Hội thánh tà dâm thích phô trương, lễ lộc, nghi thức, hình thức, quyền lực, danh vọng, sự vĩ đại, sự thịnh vượng vật chất, sự tôn trọng và khen ngợi của loài người. Vì vậy, hội này tự đặt một cái tên và xin cấp giấy phép, họ cũng dựng lên một tòa nhà lộng lẫy (khả năng tài chính bao nhiêu thì nhà thờ sẽ lộng lẫy bấy nhiêu), họ cho làm các hoạt động dịch vụ nhà thờ, sản xuất ra các tư liệu nghiên cứu thống nhất, và tổ chức tất cả các loại hoạt động để “chiến thắng linh hồn” và quyên góp tiền. Các nhà lãnh đạo của nhà thờ tà dâm được đào tạo và dạy dỗ trong các trường Kinh Thánh hoặc các chủng viện (hội thảo) được thiết lập bởi tay con người, mà không phải bởi Đức Chúa Trời.
Thế giới đã không yêu thích các thánh đồ ở thời Kinh Thánh, thì thế giới cũng không yêu thích các thánh đồ của ngày hôm nay.
Các nhà lãnh đạo này được nhận bằng cấp, học vị, và chứng chỉ cho việc học và giảng Kinh Thánh, họ đôi khi mặc trang phục tôn giáo, hoặc đeo “cổ áo giáo sĩ”, và tự gọi mình bằng các danh hiệu khác nhau. Hội thánh tà dâm quảng cáo, khoe khoang, và trình bày chính mình như thể là Hội Thánh thật và hằng sống của Đức Chúa Trời. Hàng ngàn trong số người làm những điều này tuyên bố (rõ ràng hoặc ngấm ngầm) rằng tất cả những ai không giống họ là không chính thống. Hội thánh tà dâm làm hư hỏng những gì là tốt đẹp, đúng đắn, trung thực, công bằng, và thánh khiết. Nó được công nhận, hoan nghênh, tôn trọng, và chấp nhận bởi thế gian. Các nhà lãnh đạo của hội này thường nổi tiếng và được yêu thích bởi nhiều người. Đây là tất cả các công việc bởi tay con cái loài người, là con đường của kẻ hủy diệt (Thi Thiên 17:4)
Chúa Jesus đã cảnh báo rất rõ ràng rằng Hội Thánh của Ngài sẽ không được chấp nhận hoặc tôn trọng bởi thế gian, nhưng sẽ bị thù ghét (Ma-thi-ơ 10:22, 24:9, Lu-ca 21:17; Giăng 15:18, 24, 17:14). Thế giới đã không yêu thích các thánh đồ ở thời Kinh Thánh, thì thế giới cũng không yêu thích các thánh đồ của ngày hôm nay. Những gì được yêu thích bởi thế gian là của thế gian, mà không phải là của Chúa.
“Và Ngài phán với họ: Các ngươi làm ra vẻ công chính trước mặt người ta, nhưng Đức Chúa Trời biết lòng các ngươi; vì điều người ta đề cao lại là điều ghê tởm trước mặt Đức Chúa Trời.” (Lu-ca 16:15 RVV11)
Hãy chỉ cho tôi biết, có chỗ nào trong Kinh Thánh mà bạn đọc và thấy rằng Chúa Jesus hay các môn đồ của Ngài mặc trang phục tôn giáo không? Chẳng phải là những người trong trang phục tôn giáo đã giết Ngài và môn đồ Ngài sao? Có bao giờ Chúa Jesus kêu gọi cho việc xây cất nhà thờ không? Khi các môn đồ của Ngài cảm thấy rất ấn tượng và họ thán phục về sự nguy nga tráng lệ của kiến trúc Đền Thờ, chẳng phải Ngài đã hạ thấp việc ấy sao?
Có bao giờ Ngài đề cập rằng các môn đồ nên xây dựng một nhà thờ của riêng họ, khi Đền Thờ bị phá hủy không? Có bao giờ Ngài kêu gọi các môn đồ của Ngài nên có các danh hiệu không? Có bao giờ Ngài lập nên các nghi lễ chính thức hay các trình tự hành lễ không? Có bao giờ Ngài khích lệ bất kỳ thứ rác rưởi tôn giáo nào mà bạn nhìn thấy trong thời nay không? Ngay cả điều nhỏ nhất cũng không hề có. Trong thực tế, chính loài người đã làm những điều như vậy, con người là đối lập lớn nhất của Ngài, và con người đã giết Ngài vì Ngài đã xác chứng chống lại họ.
Các thánh đồ không thể tương giao với bóng tối, và với những người bước đi trong điều gian ác.
Chỉ các tín đồ chân thật mới nhận biết những điều này là đúng. Cỏ lùng thì luôn luôn yêu thích, bám chặt, và bảo vệ cho hội thánh giả mạo, theo cách xả giao lịch sự hoặc phản pháo kịch liệt. Nhưng quý vị hãy đọc về Sự Bí Ẩn, Ba-by-lôn Vĩ Đại, mẹ của gái điếm (kỹ nữ), trong Khải Huyền 17 và 18, và nhận biết về cả hai: công việc của hội thánh giả mạo và kết cục của hội này. Những người thuộc hội đó sẽ chết chung với hội thánh giả mạo của mình. Những người đi ra, là những người được Chúa gọi ra, sẽ được cứu. Họ bước theo Chiên Con bất cứ nơi nào Ngài bước đi, mà không vấn vương cuộc sống mình cho đến chết.
Rất nhiều người trong các bạn tuyên bố là người tin. Bạn nghĩ rằng bởi vì bạn có một sự thừa nhận trí tuệ về Thiên Chúa, bạn luôn tỏ vẻ tốt bụng với mọi người, bạn là một nhà tư tưởng tích cực, làm việc trong cộng đồng mình, và “sống bằng quy tắc vàng”, bạn được chấp nhận bởi Thiên Chúa và Ngài sẽ không yêu cầu gì nữa ở bạn. Thật sai lầm! Chẳng phải có nhiều người trên thế giới này đồng ý với triết lý này của bạn sao? Chẳng phải là họ cũng ứng xử tương tự như bạn sao? Tất nhiên họ cũng hành xử như vậy! Để tôi nói với bạn, cả bạn và họ sẽ bị hư mất trong sự thiếu hiểu biết, và không có kiến thức gì về một tín đồ Đấng Christ chân chính là như thế nào.
Hê-bơ-rơ 10:25 (“Chớ bỏ sự nhóm lại”) là một câu đã thường hay được sử dụng như một chiếc dùi cui trên đầu của mỗi một thánh đồ chân thật, khi người đó quyết định phải bước đi theo Chiên Con bên ngoài cổng thành:
“Vì lý do đó, Đức Chúa Jêsus đã chịu khổ ngoài cổng thành để lấy huyết mình thánh hóa dân chúng. Vậy nên chúng ta hãy đi với Ngài ra bên ngoài trại quân để đồng chịu sỉ nhục với Ngài. Vì tại đây, chúng ta không có thành nào bền vững, nhưng chúng ta đang tìm kiếm một thành sẽ đến.“ (Hê-bơ-rơ 13:12-14 RVV11)
Thánh đồ không thể tương giao hoặc hòa mình với bóng tối, với những kẻ ngoại đạo, với con cái của Bê-li-an [tên khác của Sa-tan], với cỏ lùng, với những người bước đi trong sự không công chính.
Các cửa địa ngục là tất cả các tổ chức phô bày ra như thể là Hội Thánh của Đức Chúa Trời.
Nhưng bây giờ tôi xin thông báo cho những người đi nhà thờ: hãy chú ý câu Kinh Thánh đó, là lời khuyên trong Hê-bơ-rơ 10:25. Hãy lưu ý câu đó nói rằng “gắn kết chúng ta cùng nhau” Khi một người đi vào, hoặc vẫn còn ở trong một tổ chức tôn giáo hay bóng tối của bất cứ loại nào, người đó phải biết rõ rằng mình đã bỏ qua sự gắn kết với Hội Thánh chân chính. Người đó đang bước đi trên con đường rộng dẫn đến địa ngục.
“Nhưng nếu chúng ta bước đi trong ánh sáng, cũng như chính Ngài ở trong ánh sáng, thì chúng ta được tương giao với nhau, và huyết của Đức Chúa Jesus Christ, Con Ngài tẩy sạch mọi tội của chúng ta.” (1 Giăng 1:7 RVV11)
Các cửa địa ngục là tất cả các tổ chức phô bày ra như thể là Hội Thánh của Đức Chúa Trời. Bạn có nghe thấy không? Tôi sẽ lặp lại: Các cửa địa ngục là tất cả các tổ chức phô bày ra như thể là Hội Thánh của Đức Chúa Trời. Họ mở rộng cửa của họ cho tất cả những người chưa vào và đóng chúng lại đối với những người ở trong. Các tổ chức này là những “nơi cao” mà Chúa lên án trong những ngày của Y-sơ-ra-ên xưa kia.
Tuy nhiên Chúa sẽ giải thoát tất cả những người không chỉ muốn biết về lẽ thật, nhưng còn có một tình yêu lớn cho lẽ thật. Chúa Jesus cầm giữ chìa khóa của sự chết và địa ngục và đóng hay mở là theo ý Ngài. Ngài sẽ giải thoát bất kỳ người nào khỏi sự giam cầm của họ nếu họ là những người hết lòng mong muốn được thờ phượng Đấng Tạo Hóa, chứ không phải là tạo vật.
“ồng có đi nhà thờ (đi nhóm hội thánh) không?” Tôi thường được hỏi như vậy. Và tôi nói “Tôi là Hội Thánh! ” Vì tôi là một người tin chân thật, chẳng phải tôi là một thành viên của Thân Thể Ngài sao, và do đó tôi không là Hội Thánh sao? Tôi cũng ở trong Hội Thánh 24 giờ một ngày, 7 ngày một tuần.
“Vâng, nhưng ông không cần ăn à?” Họ hỏi, ngụ ý rằng chỉ bằng cách đi nghe giảng ở nhà thờ mới có thể được cho ăn thức ăn thuộc linh. Nhưng dịch vụ nhà thờ (mục vụ) là gì? Chúa Jesus Christ là có thật, Ngài tự nhiên, và gần gũi. Vì vậy, chúng ta cũng thế, vì chúng ta được tạo ra như Ngài. Quý vị có thực sự nghĩ rằng Ngài yêu cầu cần có một nhóm người ngồi hoặc đứng xung quanh (hoặc nhảy) ở phía trước Ngài, luôn miệng nói hoặc hét to như thể Ngài lấy làm vui lòng khi cái tôi của Ngài được vuốt ve, như thể Ngài yêu thích sự tâng bốc dại dột của quý vị vậy?
Con cái của sự tối tăm thuê cho mình những người thuyết giảng biết cách cù tai.
Quý vị có thực sự tin Ngài là một kẻ ngốc, một kẻ tự cao tự đại, luôn tìm kiếm vinh quang, một bạo chúa kiêu ngạo như vậy chăng? Quả thật, có chắc là quý vị không đang tạo ra Ngài như điều quý vị ưa thích cho mình, và trong sự hư hỏng của quý vị, có chắc là quý vị không đối xử với Ngài theo cách quý vị muốn được đối xử bởi người khác không? Hãy thẳng thắn, nếu quý vị có thể, và thừa nhận sự thật.
Những người nghĩ theo hướng này khó có thể nào nhận ra rằng những con chiên của Chúa có một Đấng Chăn Chiên luôn ở cùng hoặc ở trong họ, và Ngài cho chiên của Ngài ăn đầy đủ mỗi ngày cách trung tín. Trong thời viên mãn, Ngài cũng gửi các sứ đồ của Ngài, các tiên tri, nhà truyền giảng và giáo sư, là những người sẽ cho chiên của Ngài ăn những gì họ nhận được từ Đấng Chăn Chiên, họ không ứng xử như thể họ là chúa bầy chiên và bắt bầy chiên phục mình, nhưng họ làm một ví dụ cho chiên. Thức ăn thuộc linh cung cấp sự chữa lành và chất dinh dưỡng cho những ai thật sự cần và muốn cầu hỏi cho mình. Những người ở trong chức vụ thực sự đến từ Chúa cũng sẽ sử dụng những cây roi khi cần thiết; sự sửa dạy là rất quan trọng.
Người Bạn Chân Thật sẽ ban những người bạn thật sự của Ngài cho chiên Ngài, để tất cả có thể trở thành những người bạn thật sự của Ngài khi sự cuối cùng đến. Họ không có danh hiệu, không có bằng cấp thần học (mà Đức Chúa Trời rất là ghét), và họ không được thuê mướn bởi các hệ phái, hay tổ chức tôn giáo nào. Hãy thử tưởng tượng, hậu quả sẽ ra sao khi bầy chiên tự đi thuê một người chăn và bảo người đó những gì anh ta cần làm, khi nào anh ta phải làm và làm thế nào, và liều lượng thuyết giảng bao nhiêu là đủ!
Con cái của bóng tối tự thuê cho mình các người thuyết giảng biết cách cù tai họ, họ cũng thuê các nhà biểu diễn để giải trí họ, và các phương tiện phúc âm giả mạo để làm thuyên giảm lương tâm xấu xa của họ! Có phải là ích lợi hơn nhiều không khi họ chỉ việc từ bỏ tội lỗi, sự hư không, và các thần tượng về sự vui thú và giải trí mình? Quý vị ơi, đây là những thứ ô uế của thế giới trụy lạc, điếm đàng mà Đức Chúa Trời ghét! Cũng chính vì những điều này mà mọi sự trong đời sống những ai dự phần vào sự trác táng đó không diễn ra cách tốt đẹp cho họ.
Bởi vì các nhà truyền giảng của bạn rất là hùng hồn và ấn tượng, bạn có nghĩ rằng Thiên Chúa sẽ tha thứ cho bạn hoặc biện minh cho bạn trong tội lỗi mình không? Bạn có nghĩ rằng bạn có thể “đùa bỡn trong vấn đề tâm linh, thờ phượng”, biến hội thánh của quý vị thành nơi phù phiếm, trác táng và quý vị sẽ thoát khỏi sự đoán phạt cùng với sản phẩm thay thế dỏm của quý vị cho sự công chính của Ngài chăng? Nếu bạn thực nghĩ như vậy, thì bạn đang cần một sự thức tỉnh thô bạo.
Quý vị ơi, trang phục tôn giáo, bục giảng, và những hàng ghế dài trong nhà thờ là sừng và đuôi của Satan đó.
Quý vị có thể phản biện, “Nhưng làm thế nào mà tôi lẽ ra đã nhận biết điều đó? Mọi thứ trông rất tốt đẹp, rất thật! Họ đã tôn cao Chúa Jesus và luôn luôn nói về nếp sống tốt và thánh khiết. Chúng tôi cũng đã hát thánh ca tôn vinh Chúa! Chẳng phải Kinh Thánh nói về điều đó trong Thi Thiên, Công Vụ, và Cô-rinh-tô sao? Tôi nghĩ tôi đã làm đúng! Làm thế nào mà chúng tôi có thể sai được?
“Mục sư là một người bạn thân của gia đình. ồng ấy đã nhiều lần giúp chúng tôi vào những thời điểm khi chúng tôi cần ông nhất. Hội thánh luôn cầu nguyện thay cho chúng tôi khi chúng tôi có vấn đề. Tôi lẽ ra phải biết rằng hội giả mạo sẽ phô ra như là Hội Thánh thật của Chúa! Tôi đã mong đợi những gì – sự gài bẫy, sừng, và đuôi sao? Tôi đã nghĩ như thế nào về lẽ thật cơ chứ? “
Quý vị ơi, trang phục tôn giáo, bục giảng, và những hàng ghế dài trong nhà thờ là sừng và đuôi của Satan đó. Những nụ cười và tâng bốc là sự gài bẫy, những lời khen ngợi nhàm chán và các bài hát là sự dâng sinh tế của kẻ ngu dại, tất cả đều không thể chấp nhận đối với Thiên Chúa.
“Hãy cẩn trọng khi con bước chân đến nhà Đức Chúa Trời. Thà đến gần mà lắng nghe hơn là dâng sinh tế như những kẻ ngu dại, vì họ không nhận biết mình làm điều ác. Con đừng vội vàng mở miệng, cũng đừng hấp tấp nói điều gì trước mặt Đức Chúa Trời, vì Đức Chúa Trời ở trên trời, còn con ở dưới đất. Vậy, hãy ít lời.” (Truyền Đạo 5:1-2 RVV11)
Đừng quên điều gì đã xảy đến cho Na-đáp và A-bi-hu:
“Trên bàn thờ nầy, các con không được xông thứ hương nào khác hoặc dâng tế lễ thiêu, tế lễ chay hay là lễ quán nào cả.” (Xuất Ai Cập Ký 30:9 RVV11)
“Hai con trai A-rôn là Na-đáp và A-bi-hu, mỗi người đều cầm lư hương, bỏ than đang cháy vào rồi để hương lên trên và dâng một thứ lửa lạ trước mặt Đức Giê-hô-va, là điều Ngài không phán dạy họ. Một ngọn lửa phát ra từ trước mặt Đức Giê-hô-va thiêu nuốt họ; họ chết trước mặt Đức Giê-hô-va.” (Lê-vi Ký 10:1-2 RVV11)
Tuy hội thánh sai lạc có dạy một số điều về lẽ thật, luân lý thường tình, và luật pháp Chúa, điều đó là tốt, nhưng hội ấy lại không bao giờ dạy người ta phải vác thập giá mình trong sự vâng phục Chúa và bước đi bởi đức tin để được sống, họ cũng cần chống lại tất cả lý trí và lập luận khoa học, bằng bất cứ giá nào, nếu không người tuyên xưng đức tin sẽ bị hư mất. Một ngôi nhà mà chia rẽ thì diệt vong là điều tất yếu.
Áp-ra-ham được Chúa kêu gọi đơn độc một mình, ông đã vâng lời trong đức tin, và tất cả các con thuộc linh của ông cũng như vậy.
Để đánh lừa được người ta, hội thánh giả mạo phải có trình bày một số lẽ thật hiển nhiên trong đó, nhưng những gì hội đó thực hành (giáo lý sai lạc, hình thức thờ phượng, phong tục tôn giáo, v.v.) mang lại sự chết (mặc dù nó trông có vẻ rất là sống xét theo con mắt xác thịt) và trái quả của nó sẽ luôn là những kẻ tự hào, rỗng tuếch, và những kẻ tự xưng công chính. Trừ khi con người tội lỗi cũ bên trong bị đóng đinh bằng cách vâng phục, bước theo sự chỉ đạo của Chúa cách cá nhân, bằng không cuối cùng thì tất cả họ sẽ bị lạc lối. Nhờ ân điển của Đức Chúa Trời, chúng tôi tồn tại và được giữ gìn bởi Cứu Chúa chúng ta, mà Thân Thể Ngài là sự gắn kết tất cả những tín đồ chân chính.
Phần lớn thời gian, chúng ta chống chọi một mình, và nó phải như vậy như những gì Chúa chứng minh cho chúng ta. Chúng ta sẽ bước đi với Ngài bởi vì chúng ta chọn để làm như vậy hay vì những người khác chọn để làm như vậy, và chúng ta mong muốn được đi cùng với họ chăng? Chúng ta phải làm điều đúng đắn hay điều phổ biến vì có nhiều người làm? Áp-ra-ham được kêu gọi một mình, ông đã vâng lời Chúa trong đức tin, và tất cả các con thuộc linh của ông cũng sẽ như vậy.
Tuy nhiên, rồi sẽ đến thời điểm khi Đức Chúa Trời “làm cho kẻ cô độc có gia đình” (Thi Thiên 68:6), và sau đó sẽ là ngày của niềm vui lớn lao. Đó là sự đoàn tụ, và trở về quê hương được nhiều thánh đồ chờ đợi từ bấy lâu nay! Và đó cũng là lúc Hội Thánh Chúa trở nên đầy trọn. Mọi sự vinh hiển thuộc về Đức Chúa Trời chúng ta!
Để đọc thêm bài giảng về những vấn đề này, xin hãy đọc Sự Quy Tụ trong Chúa và The True Marks of a Cult.
Victor Hafichuk